104 - NGÀY TẾT NHÌN LẠI CUỘC ĐỜI (Thi Thiên 90:1-12)


Mỗi năm, chúng ta có ba ngày Tết. Tết là dịp vui đầu Năm Mới. Nhơn dịp Năm Mới tôi xin kính chúc tất cả quý vị những ngày Tết vui vẻ và suốt cả Năm Mới được tràn đầy ơn Chúa và dồi dào sức khỏe.
      Nhơn dịp Tết, chúng ta cùng nhau học Thi Thiên 90. Đây là một Thi thiên do Môi se viết. Môi se là người viết 5 quyển sách đầu tiên của Kinh thánh. Chúng ta có thể chia cuộc đời của Ông có 3 giai đoạn: Giai đoạn 40 năm Ông sống trong cung điện huy hoàng  của Pha ra ôn, giai đoạn 40 năm sống chăn chiên âm thầm trong đồng vắng Ma đi an và giai đoạn cuối cùng là 40 năm làm lãnh tụ dẫn dắt dân sự của Đức Chúa Trời rời Ai cập đi ngang đồng vắng Si-na-i để vào đất hứa Ca na an.
       Trong Thi thiên 90 Môi se nói lên sự hiện hữu đời đời của Đức Chúa Trời. Ông nói: “Trước khi núi non chưa sanh ra, Ðất và thế gian chưa dựng nên, Từ trước vô cùng cho đến đời đời Chúa là Ðức Chúa Trời.” (Thi thiên 90:2). Phương ngôn Việt Nam có câu nói chỉ về việc xưa cũ là: “Xưa như trái đất.” Câu Kinh thánh nầy nói “Ðất và thế gian chưa dựng nên” nghĩa là từ lúc xưa hơn trái đất thì đã có Đức Chúa Trời. Ngài đã tạo dựng nên trời đất và vạn vật trong đó.
      Khi quyết định tạo dựng loài người “Ðức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.” (Sáng thế ký 2:7). Vậy khi Đức Chúa Trời phán hỡi “Hỡi con cái loài người, hãy trở lại” (Thi thiên 90:3) thì trở lại đâu? Trở lại cùng bụi đất! Sách Truyền Đạo nói về 2 phần của con người là: “bụi tro trở vào đất y như nguyên cũ, và thần linh trở về nơi Ðức Chúa Trời, là Ðấng đã ban nó.” (Truyền Đạo 12:7).
      Tiếc thay cho loài người đã phạm tội cùng Đức Chúa Trời cho nên loài người “... bị hao mòn vì cơn giận của Chúa, Bị bối rối bởi sự thạnh nộ Chúa.” (Thi thiên 90:7). Khi loài người phạm tội thì Kinh thánh cho biết: “Tội lỗi các ngươi ngăn trở các ngươi được phước.” (Giê rê mi 5:25b).
       Vì Đức Chúa Trời là Đấng thánh khiết, Ngài không thể chịu được tội lỗi. Đối với những tội nhơn cứng lòng, “Chúa làm chúng nó trôi đi như nước chảy cuồn cuộn; chúng nó khác nào một giấc ngủ, Ban mai họ tợ như cây cỏ xanh tươi: 6 Sáng ngày cỏ nở bông và tốt tươi; Buổi chiều người ta cắt nó và nó héo.” (Thi thiên 90:5-6).
       Đức Chúa Trời không những là Đấng Tạo Hóa mà Ngài còn là Đấng Toàn tri. Những tội lỗi kín đáo của loài người đều phơi bày trong ánh sáng trước mặt Chúa. Những tội loài người phạm hằng chục năm trước có thể chúng ta không còn thấy, nhưng Chúa vẫn thấy “Vì một ngàn năm trước mắt Chúa Khác nào ngày hôm qua đã qua rồi, Giống như một canh của đêm.” (Thi thiên 90:4). Rồi đây sẽ đến ngày Đức Chúa Trời đoán xét mọi người trên thế gian, lúc đó tội nhơn không thể chối tội mình được. Kinh thánh nói tội nhơn “sẽ chẳng đứng nổi trong ngày đoán xét.” (Thi thiên 1:5a).
       Chúng ta còn nhớ khi Môi se dẫn dân sự Đức Chúa Trời ra khỏi xứ Ê díp tô thì tổng số đàn Ông là 600 ngàn người, chưa kể đàn bà và con nít. Vậy chúng ta có thể kể thêm có khoảng 600 ngàn người đàn bà nữa. Vậy số người lớn là 1 triệu 200 ngàn người. Nhưng số người nầy đã không tin cậy Chúa, họ bị Chúa phạt. Ngài phán cùng họ rằng chẳng ai “được vào xứ mà ta đã thề cho các ngươi ở, ngoại trừ Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê, và Giô-suê, con trai của Nun.” (Dân số ký 14:30).
      Như vậy trên đường dẫn dân Y sơ ra ên đi trong đồng vắng, Môi se đã chứng kiến 1 triệu 200 ngàn người tử vong vì họ cố phạm, nhất định lầm bầm và chống lại mạng lịnh của Đức Chúa Trời. Ngài giận họ, vì vậy mà Môi se than rằng: “Bởi cơn giận của Chúa, các ngày chúng tôi đều qua đi; Năm chúng tôi tan mất như hơi thở.” (Thi thiên 90:9).
       Và Ông phải nhận rằng: 10 Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi; Song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm, Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.” (Thi thiên 90:10).
          Một Văn Hào Việt Nam cho rằng đời người: “Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy, cảnh phù du trông thấy cũng nực cười!” Ông cho rằng trăm năm chỉ là cảnh phù du. Đúng như Môi se nói: “đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.” Câu “bay mất đi” gợi cho chúng ta thấy cuộc đời qua đi rất nhanh.
        Câu nói nầy của Môi se làm cho chúng ta nghĩ đến chính mình. Không biết rồi mình có đến tám mươi hay không và nếu có tới thì cũng chóng qua rồi bay mất đi! Cái điều chóng qua nầy nó mau chóng tới mực độ nào? Người ta nói: “Sự mau chóng của thì giờ là bóng câu qua cửa sổ.” Nếu chúng ta ngồi trong nhà nhìn ra cửa sổ bổng có con ngựa chay ngang qua thì đó chỉ là một cái thoáng qua mà thôi. Thật là:
Thời gian thấm thoát thoi đưa, nó đi đi mãi có chờ đợi ai!
       Có một bài Thánh ca hát như thế nầy:
        “Đời người ngắn ngủi ví thể hoa rơi! Ham chi danh, lợi, quyền như bèo trôi!"
      Kinh thánh nói rằng: “Mọi xác thịt ví như cỏ, Mọi sự vinh hiển của nó ví như hoa cỏ. Cỏ khô, hoa rụng” (1 Phi e rơ 1:24)
       Quý vị thấy một năm qua mau hay chậm? 20 năm qua mau hay chậm? Từ lúc mình 10 tuổi đến nay chậm hau mau?
        Nếu chịu khó suy nghĩ chúng ta sẽ thấy rằng đời người ngắn ngủi và thời gian qua rất nhanh.
         Dù cho “Môi-se được học cả sự khôn ngoan của người Ê-díp-tô.” (Sứ đồ 7:22), Ông cũng tự học thêm suốt 40 năm trong đồng vắng và theo Chúa suốt 40 năm trong sa mạc Si nai, nhưng Ông thấy vẫn chưa đủ nên Ông “Cầu xin Chúa dạy chúng tôi.” (Thi thiên 90:12). Cầu xin Chúa dạy mình là điều rất tốt. Vì “Luật pháp của Ðức Giê-hô-va là trọn vẹn, bổ linh hồn lại; Sự chứng cớ Ðức Giê-hô-va là chắc chắn, làm cho kẻ ngu dại trở nên khôn ngoan.” (Thi thiên 19:7). Mỗi chúng ta khá nhớ lời dạy bảo của Chúa rằng: “Nếu ngươi nghe theo tiếng phán của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, nầy là mọi phước lành sẽ giáng xuống trên mình ngươi.” (Phục Truyền 28:2). Ngược lại “Nếu ngươi không nghe theo tiếng phán của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, không cẩn thận làm theo các điều răn và luật pháp của Ngài ... thì nầy là mọi sự rủa sả sẽ giáng xuống trên mình ngươi và theo kịp ngươi.” (Phục Truyền 28:15).
       Vậy khi chúng ta nhận được lời Chúa dạy dỗ, chúng ta phải suy gẫm lời Ngài và cẩn thận làm theo chắc chắn chúng ta được phước.
        Môi se cầu nguyện: “Xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan.” (Thi thiên 90:12). Khi chú ý đếm các ngày của chúng ta, chúng ta thấy các ngày của mình  có đến gần cái giới hạn của nó hay chưa để chúng ta tính toán cho cuộc đời mình. Ví dụ: Khi quý vị đi du lịch đến Việt Nam 3 tuần thì quý vị đừng tính chuyện mở tiệm tạp hóa và đứng bán ở đó. Vì ba lần bảy hai mươi mốt  ngày mình sẽ về trở lại Úc rồi!
       Sống trên đời Đức Chúa Trời có giới hạn cho chúng ta, như Kinh thánh chép: “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét.” (Hê bơ rơ 9:27). Cái hạn định nầy đối với chúng ta không phải là vô hạn, chúng ta phải biết nhờ ơn Chúa để dự tính cho chính mình. Kinh thánh dạy “khá sửa soạn mà gặp Đức Chúa Trời ngươi.” (A mốt 4:12). Ai trong vòng chúng ta cũng đều biết rằng mình sẽ ra đi, nhưng chỉ có là không biết lúc nào mà thôi.
        Xin mời quý vị xem hạn mình gần tới hay chưa? Nếu đời người 80 tuổi, người mới sanh tương ứng với lúc 6 giờ sáng và 80 tuổi tương ứng với 11 giờ khuya thì bảng sắp xếp tương ứng một cách tương đương sẽ là: mới sanh->6am; 5 tuổi->7am; 9 tuổi ->8am; 14 tuổi -> 9am; 18 tuổi -> 10am; 23 tuổi ->11am; 28 tuổi ->12pm; 32 tuổi ->1pm; 37 tuổi->2pm; 42 tuổi->3pm; 47 tuổi->4pm; 51 tuổi->5pm; 56 tuổi-> 6pm; 61 tuổi->7 pm; 65 tuổi -> 8pm; 70 tuổi -> 9pm; 75 tuổi -> 10pm; 80->11pm.
        Vậy thì quý vị đang bao nhiêu tuổi và ở vào lúc mấy giờ trong ngày rồi? Xin nhớ chúng ta không chắc mình sẽ được sống cho đến 80 tuổi. Người ta nói rằng: Sanh hữu hạn tử vô kỳ. Nghĩa là ngày chết không biết là ngày nào? Vì vậy chúng ta phải hết lòng tôn thờ Chúa và lo phục vụ Ngài ngay hôm nay.
        Môi se từng trải cuộc đời và Ông biết điều quý báu là: “Từ đời nầy qua đời kia Chúa là nơi ở của chúng tôi.” (Thi thiên 90:1). Dù Ông mấy tuổi, dù Ông ở trong hoàn cảnh nào Ông cũng tôn thờ Chúa và Chúa cũng là nơi ở của Ông.
       Trong hoàn cảnh phía trước là biển cả phía sau là đoàn quân hùng hậu của Pha ra ôn đuổi theo, nhưng nhờ là ở trong Chúa, Ông đã dẫn đoàn dân đi ngang qua biển an toàn. Ở trong đồng vắng đoàn dân phàn nàn phản đối vì không có nước uống, nhờ ở trong Chúa, Môi se dùng cây gậy đập hòn đá nước tuông trào đoàn dân uống nước thỏa lòng. Ở giữa sa mạc đoàn dân đòi ăn thịt, nhờ ở trong Chúa, Ngài khiến chim cút đáp trên trại quân họ bắt làm thịt ăn phủ phê.
Dù đời sống gian nan, nhưng ở trong Chúa Môi se được phước và bình an.
Ngày nay Đức Chúa Giê su muốn cho chúng ta được phước và bình an nên Ngài khuyến khích chúng ta rằng: “Ai cứ ở trong Ta và Ta ở trong họ thì sanh ra lắm trái; vì ngoài Ta các ngươi chẳng làm chi được.” (Giăng 15:5). Đức Chúa Giê su là Đấng cứu Thế, trong Ngài chúng ta được trái là sự bình an, vui mừng và sự cứu rỗi, "Ai tin Con được sự sống đời đời." (Giăng 3:36a). Ai tin Chúa, ở trong Chúa thoát khỏi hình phạt vì tội lỗi của mình và được sống đời đời trong Thiên quốc vinh hiển của Ngài.
       Thật vậy Kinh thánh xác nhận rằng: “hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Ðức Chúa Jêsus Christ.” (Rô ma 1:8).
         Cầu xin Chúa cho chúng ta biết đếm các ngày của chúng ta để được lòng khôn ngoan cứ ở trong Chúa để được sự cứu rỗi và hầu việc Ngài.   A-men.
                                          Mục sư Trần Hữu Thành.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét