Một
người thợ mỏ nghèo quá đến nỗi đứa con trai nhỏ của ông phải đi hát rong để tự
nuôi sống. Một đêm mùa đông, gió thổi lạnh buốt, cậu bé đứng gần tòa nhà sang
trọng, cất giọng hát. Gia chủ là ông Conrad và bà Ursule. Nghe câu hát êm tai,
lòng họ rất cảm động. Cánh cửa mở ra, họ nhìn thấy một cậu bé nghèo khổ, quần
áo rách rưới, đứng run rẩy trong gió rét. Cậu cung kính thưa: "Vì tình
thương của Chúa, xin ông bà thương xót cứu giúp con."
Họ có một đứa con trai duy nhất, nhưng vừa qua đời, vì thế khi
nhìn cậu bé hát rong, họ vô cùng xúc động, nhớ đến con của mình. Ông Conrad cho
cậu bé vào nhà, mang ra một ít thức ăn. Họ bàn bạc với nhau, cho phép cậu ngủ
lại qua đêm.
Đương lúc cậu bé ngủ say, họ lẻn vào bên giường để ngắm xem gương
mặt cậu bé, thật là khôi ngô tuấn tú và rất đáng yêu. Đến sáng, ông bà nói với
cậu bé rằng họ muốn nhận cậu làm con nuôi. Thật không có niềm vui mừng nào hơn,
cậu cất tiếng hát ngay khi nghe tin này. Cậu bé đã được ở trong một ngôi nhà
sang trọng, lo học hành, về sau trở thành một tu sĩ Công giáo.
Bạn có
biết cậu bé ấy là ai chăng? Chính là Martin Luther, nhà Cải Chánh vĩ đại của
lịch sử hội thánh. Sự cứu giúp một cậu bé rách rưới nghèo khó đã mang lại những
kết quả lớn lao không thể tưởng tượng được. Nếu Luther không được ông bà Conrad
thương xót, cuộc đời Luther sẽ thế nào? Hãy tin rằng sẽ có nhiều cuộc đời thay
đổi, nếu những người tin kính Chúa tận dụng tất cả những cơ hội cứu giúp để bày
tỏ lòng nhân từ và tình yêu của Chúa Cứu Thế. Một ngày không xa, những gì chúng
ta gieo ra đều sẽ nẩy mầm và kết quả. Hãy nhìn thấy hình ảnh của Chúa trong tất
cả những người chung quanh đang cần đến ta, hãy vì Chúa mà làm tất cả.
“Quả thật, Ta nói cùng các ngươi, hễ các ngươi đã làm việc đó cho
một người trong những người rất hèn mọn nầy của anh em Ta, ấy là đã làm cho
chính mình Ta vậy.” (Ma-thi-ơ 25:40).
Trích "Chắp cánh cho tâm hồn bay cao"
của Dương Quang Thoại
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét